M
mymy2000
Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản Thư Gửi Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản & Nam Học Sài Gòn: Nỗi Niềm Một Người Mẹ Mong Con
Chào Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản & Nam học Sài Gòn,
Tôi là Ngọc Bích, 35 tuổi, hiện đang sinh sống tại quận 7, TP. Hồ Chí Minh. Có lẽ lá thư này không khác gì những lá thư khác mà bệnh viện đã nhận được từ rất nhiều người phụ nữ giống như tôi – những người mẹ khát khao có con nhưng lại gặp quá nhiều khó khăn trên con đường hiện thực hóa giấc mơ ấy.
Từ nhỏ, tôi luôn mơ về một mái ấm trọn vẹn với tiếng cười của trẻ thơ, với những buổi tối cả gia đình quây quần bên nhau. Đó là những gì tôi từng nghĩ sẽ dễ dàng đạt được khi tôi kết hôn. Thế nhưng, cuộc đời không phải lúc nào cũng diễn ra theo cách mình mong đợi. Tôi và chồng đã kết hôn được 7 năm, nhưng hai vợ chồng vẫn chưa có được niềm vui bồng bế con trên tay. Những tháng ngày dài đằng đẵng trôi qua, sự chờ đợi dần trở thành nỗi ám ảnh. Cứ mỗi lần nghe ai đó thông báo mình đã mang thai, lòng tôi lại quặn đau, nhưng bên ngoài tôi vẫn cố nở nụ cười chú Làm IVF c mừng họ.
Chúng tôi đã đi khám nhiều nơi, từ các phòng khám nhỏ đến những bệnh viện lớn. Đã trải qua không biết bao nhiêu lần xét nghiệm, bao nhiêu lần hy vọng rồi lại thất vọng. Tôi nhớ có lần một bác sĩ từng khuyên hai vợ chồng nên ""thư giãn, để mọi thứ diễn ra tự nhiên"", nhưng ai trong hoàn cảnh này mới hiểu, càng muốn thư giãn thì lại càng căng thẳng hơn. Cứ mỗi tháng qua đi, hy vọng lại mong manh hơn, nỗi lo sợ lớn dần lên. Liệu rằng chúng tôi sẽ mãi mãi không thể có con? Liệu rằng tôi có thực sự là một người mẹ?
Trong hành trình tìm kiếm giải pháp, tôi đã nghe nhiều về phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm (IVF). Đây có lẽ là hy vọng cuối cùng mà tôi và chồng đặt niềm tin vào. Tuy nhiên, dù đã tìm hiểu khá nhiều thông tin qua sách báo, mạng internet, tôi vẫn cảm thấy lo lắng và băn khoăn. Một phần do những thông tin quá đa dạng, đôi khi là mâu thuẫn, phần khác lại do tôi chưa thực sự hiểu rõ về quy trình cũng như hiệu quả thực sự của nó.
Qua lời giới thiệu của một người bạ gói thủ thuật ivf
Chào Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản & Nam học Sài Gòn,
Tôi là Ngọc Bích, 35 tuổi, hiện đang sinh sống tại quận 7, TP. Hồ Chí Minh. Có lẽ lá thư này không khác gì những lá thư khác mà bệnh viện đã nhận được từ rất nhiều người phụ nữ giống như tôi – những người mẹ khát khao có con nhưng lại gặp quá nhiều khó khăn trên con đường hiện thực hóa giấc mơ ấy.
Từ nhỏ, tôi luôn mơ về một mái ấm trọn vẹn với tiếng cười của trẻ thơ, với những buổi tối cả gia đình quây quần bên nhau. Đó là những gì tôi từng nghĩ sẽ dễ dàng đạt được khi tôi kết hôn. Thế nhưng, cuộc đời không phải lúc nào cũng diễn ra theo cách mình mong đợi. Tôi và chồng đã kết hôn được 7 năm, nhưng hai vợ chồng vẫn chưa có được niềm vui bồng bế con trên tay. Những tháng ngày dài đằng đẵng trôi qua, sự chờ đợi dần trở thành nỗi ám ảnh. Cứ mỗi lần nghe ai đó thông báo mình đã mang thai, lòng tôi lại quặn đau, nhưng bên ngoài tôi vẫn cố nở nụ cười chú Làm IVF c mừng họ.
Chúng tôi đã đi khám nhiều nơi, từ các phòng khám nhỏ đến những bệnh viện lớn. Đã trải qua không biết bao nhiêu lần xét nghiệm, bao nhiêu lần hy vọng rồi lại thất vọng. Tôi nhớ có lần một bác sĩ từng khuyên hai vợ chồng nên ""thư giãn, để mọi thứ diễn ra tự nhiên"", nhưng ai trong hoàn cảnh này mới hiểu, càng muốn thư giãn thì lại càng căng thẳng hơn. Cứ mỗi tháng qua đi, hy vọng lại mong manh hơn, nỗi lo sợ lớn dần lên. Liệu rằng chúng tôi sẽ mãi mãi không thể có con? Liệu rằng tôi có thực sự là một người mẹ?
Trong hành trình tìm kiếm giải pháp, tôi đã nghe nhiều về phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm (IVF). Đây có lẽ là hy vọng cuối cùng mà tôi và chồng đặt niềm tin vào. Tuy nhiên, dù đã tìm hiểu khá nhiều thông tin qua sách báo, mạng internet, tôi vẫn cảm thấy lo lắng và băn khoăn. Một phần do những thông tin quá đa dạng, đôi khi là mâu thuẫn, phần khác lại do tôi chưa thực sự hiểu rõ về quy trình cũng như hiệu quả thực sự của nó.
Qua lời giới thiệu của một người bạ gói thủ thuật ivf